Neko's Blog

Chào mừng Bạn ghé thăm "Ngồi nhà" của Neko!

Neko's Blog

Blog là nơi thả lỏng tâm hồn, mọi cảm xúc dường như "Bình yên" nơi đây!

Neko's Blog

Nơi Tôi và Bạn gặp nhau và chia sẻ, những đồng cảm xích lại gần nhau hơn!

Neko's Blog

Nơi Tôi tìm thấy "Tình Yêu" của đời mình :">

Neko's Blog

Nơi Tôi muốn đến mỗi khi Buồn - Vui!

Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2012

Viết cho Bố Mẹ!!!

Quá nhiều thứ định viết trong blog mà rồi mở ra lại đóng vào... thành thử trang blog của mình cứ "im lìm". 
Muốn viết vài dòng cho Bố Mẹ, cho gia đình ở nhà đang lo lắng cho đứa con gái xa quê, muốn làm dâu xứ Người ;)
Muốn viết vài dòng cho bạn bè ở quê, đồng nghiệp cũ, cho những người một thời gắn bó
Viết cho lũ miu khìn đứa nào cũng lận đận chuyện công việc tình duyên
Viết cho bản thân, cho tình yêu, cho cuộc sống và công việc hiện tại...
Viết cho những người bạn trên blog này - những người tôi từng gắn bó
Và thời gian cứ vậy, trôi và trôi đọng lại là những gì đó nhớ, tiếc và vụt qua!Viết cho Bố Mẹ: 
Cuộc sống và công việc của nó trong miền Nam dần đi vào ổn định, được sự giúp đỡ của Anh nên công việc có nhiều chiều hướng tích cực. Thời gian cũng gần tới Tết nó nghĩ phù hợp để nói chuyện với Bố Mẹ về chuyện tình cảm của nó với gia đình.
Khi nó nói đi du lịch Miền Nam gia đình chả ai nghĩ là nó lại ở hẳn trong này như thế. Và rồi nó đã nói với Bố là nó có bạn bè ở đây, muốn thử môi trường trong này 1 thời gian... Cả nhà lo nhưng vẫn tôn trọng quyết định của nó vì trước giờ nó được tôn trọng trong mọi quyết định cá nhân. Vài lần nói chuyện anh trai và Bố Mẹ qua điện thoại, mọi người cứ nói ra Miền Bắc làm cho gần nhà còn lo chuyện chồng con...
Nó ậm ừ rồi cho qua, nó muốn nói với gia đình là trái tim nó thuộc về Anh - chàng trai Miền Tây nơi đây rồi mà chưa dám.
Hôm nó nói, Bố thì tỏ vẻ bình thường nhưng rồi hôm sau Mẹ alo lại, 'Mẹ tỏ thái độ lo lắng lắm, không thích và không muốn nó lấy chồng xa nhà cả 2000km như thế :( nó biết chứ nhưng sao bây giờ.???
Nó không muốn Bố Mẹ lo nghĩ nhưng đặt địa vị ở Bố Mẹ, ai mà không lo cho được.
Có hôm nó đi làm, Bố gọi điện lại hỏi về chuyện tình cảm, rồi chú rồi dì và những người thân ở nhà thi nhau alo khuyên bảo, bảo làm sao được khi đã phải duyên nhau rồi. Vấn đề của nó là làm cho Bố Mẹ yên tâm và lo việc lớn cho 2 đứa.
Mẹ nó gầy, gầy lắm suốt ngày chỉ biết làm và làm, ăn ít ngủ ít ... nó thương mẹ nhưng nó cũng chả giúp cho mẹ được nhiều :(. Hôm nghe mẹ nói, làm gần thi thoảng về còn giúp mẹ mấy việc lặt vặt, về chơi mẹ thấy vui, rồi thi thoảng biếu mẹ ít tiền đi chợ này nọ... làm xa gặp chả được gặp, nhớ và lo nghĩ nhiều hơn...
Nó chỉ biết gằn lòng cười và nói thì con alo thường xuyên mà, mẹ ko phải lo nghĩ nhiều đâu, con trong này sống tốt và 1 năm sẽ ra thăm mẹ vài lần mà ...
Mẹ ốm gần 2 tháng rồi, mẹ không ăn được, đi khám và chụp chiếu liên tục, nó nghe mà sót ruột cũng chả biết tính sao. Ở nhà mọi người đều nói và khuyên bảo rồi muốn tách nó và Anh ra, giãn tình cảm ở đây ra mà về gần nhà. 


(Mẹ và ku Đạt con anh trai)

Nhưng nó biết chuyện đó là không thể, mọi người cũng sẽ đồng ý và chúc phúc cho nó thôi, tôn trọng quyết định của nó thôi... nhưng xa nhà là vất vả, nó biết và xác định trước điều đó rồi mà.
Tình yêu làm con người ta thay đổi nhiều thật đó...
Hai đứa đặt vé rồi, 21tháng 12 âm lịch sẽ ra, nó muốn giới thiệu anh với tất cả mọi người. Nó muốn nói nó tự hào về Anh về tình cảm của nó, về mọi thứ. Nhiều lúc nó nhớ nhà lắm, đang ăn cơm tự dưng khóc... nhớ mấy món ăn bình dân mẹ hay làm, Anh phải dỗ dành nó :">. 


(Bố và ku Đạt)

Giờ mùa đông rồi, nó nhớ cái lạnh của miền Bắc, nhớ không gian nơi nó từng sống và làm việc, nhớ những bạn bè ở quê, nhớ nhà, nhớ tất cả! Nhưng biết sao được vì Tình Yêu nên nó chấp nhận hết!
Con xin lỗi Bố Mẹ nhưng hãy tin và yêu sự lựa chọn của chúng con Bố Mẹ nhé!

(Còn nữa...)
29.04 Nó bay vào Miền Nam, 7 tháng rồi... chưa gặp Bố Mẹ và mọi người Nhớ lắm!!!





Nhà!

!



Nhớ... Nhà!