Neko's Blog

Chào mừng Bạn ghé thăm "Ngồi nhà" của Neko!

Neko's Blog

Blog là nơi thả lỏng tâm hồn, mọi cảm xúc dường như "Bình yên" nơi đây!

Neko's Blog

Nơi Tôi và Bạn gặp nhau và chia sẻ, những đồng cảm xích lại gần nhau hơn!

Neko's Blog

Nơi Tôi tìm thấy "Tình Yêu" của đời mình :">

Neko's Blog

Nơi Tôi muốn đến mỗi khi Buồn - Vui!

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011

Người Đẹp Thái Nguyên :>

 Thái Nguyên Quê Em ^^ 

Ý định viết một bài về gốc gác lâu lâu rồi mà vẫn chưa viết được, thôi thì hôm nay hạ quyết tâm cái cho anh em bạn bè…biết về nhau xíu nha! :)


Tập tin:Bản đồ Thái Nguyên.svg

Tớ - được sinh ra và lớn lên sau lũy tre làng ở một huyện nhỏ hơi nghèo, hơi buồn và hơi bùi bụi tại tỉnh Thái Nguyên! Bố Mẹ tớ … đều là công chức và cán bộ cấp cao. Papa thì bạn bè biết rồi mà, nên chỉ nói sơ sơ chút về Mẹ tớ thôi nhé! Mẹ tớ là “Chủ Tịch HĐQT về hợp tác xã chuyên sản xuất kinh doanh nhân giống cây trồng và hiệp hội … lương thực thực phẩm – GĐ”. Bố Mẹ đều là người chung 1 làng, nhà Ngoại tớ… xa tít cách có 300m, mỗi lần muốn thăm Bà đều phải nạp động cơ… đi bộ là tới rồi!
Hai Ông thì… được tổ tiên quý mến là đã bị triệu tập đi vài năm rồi, còn lại 2 Bà thôi… 2 Bà của tớ đều gần 80 và đều khá khỏe mạnh, yêu thương con cháu!
Tớ là con Út, trong nhà chỉ có mỗi 2 anh em, anh tớ đã lấy vợ và có tiểu Neko được  hơn 2 tháng rồi, trộm vía nhìn đáng yêu y như tớ hồi bé! Hì… Còn tớ hiện đang… nộp hồ sơ xin xét duyệt … tìm trâu! (cọc đi tìm Trâu á). 
Về gia đình cơ bản là… hết ròi! :”> giờ nói đến… đất Thái Nguyên nhà tớ nhé!  Thôi thì mô tả không bằng… nhòm ảnh, nhòm hình, nhòm bản đồ… sẽ biết vị trí địa lý quê tớ nhé! Thái Nguyên là tỉnh miền núi và trung du nằm ở phía Đông Bắc Việt Nam. Nhìn trên bản đồ tớ chỉ nhé, nhà tớ thuộc huyện Phú Bình…nên đi Hà Nội không xa lắm, hơn nữa tớ lại làm ngay phía Bắc HN nên chỉ cách nhà khoảng hơn 50km thôi à. Một hay hai tuần lại về thăm nhà một lần! Thích 
Nói đến Thái Nguyên thì chắc ai cũng hỏi Thái Nguyên có gì nhỉ? Hiiii quê tớ có cây chè xanh nổi tiếng đấy các bạn à! Các cụ xưa thường nói là “Chè Thái – Gái Tuyên” ý nói chè TN thơm ngon – bổ dưỡng, và gái Tuyên Quang xinh xắn dễ thương… tiếc nhở biết thế tớ biểu Bố tớ lên định cư ở TQ có phải không :”>.

Festival Trà Thái Nguyên
Tớ là con gái đất chè nên cũng nghiện chè lắm, nhớ lần đầu tiên uống chè… chỉ mong thức để học bài, về sau cái vị đăng đắng và hơi chan chát… ngọt ngọt ấy lại ngấm vào vị giác lúc nào không hay, về sau… thích uống và uống chè đặc hơn cả Papa! Chè thì cũng có nhiều loại lắm mà đã thành thương hiệu nên trên thị trường có nhiều loại … là chè giả đấy! Mong là ai lỡ uống phải chè nào giả thương hiệu “chè TN” thì đừng chê trách chè quê tớ nhé!
Thái Nguyên còn có nổi tiếng với Gang Thép… cái này đi đâu cũng thấy quảng cáo rầm rộ Thép TISCO – Thái Nguyên nên cũng hơi tự hào chút dù tớ không rõ về nó lắm. Nhưng con gái Thái cũng có tôi luyện được chút “tinh thần thép” trước những sóng gió cuộc đời anh em ạ! Hiiii
Về tiềm năng du lịch thì có lẽ tớ chỉ dám giới thiệu sơ sơ cho bạn bè thôi nhé, vì tớ cũng chưa có dịp được đi hết các huyện trong tỉnh mà! Có lẽ nổi bật nhất có HỒ NÚI CỐC… đã đi vào huyền thoại, đó là câu chuyện tình cảm động giữa một chàng trai và cô gái yêu nhau nhưng chờ đợi nhau đến hóa Núi, hóa Sông…

(Hồ Núi Cốc)
Trong Hồ Núi Cốc có nhiều cảnh đẹp tự nhiên và bây giờ được con người nâng cấp tu sửa cho tươi đẹp hơn. Có Hồ, có Núi có động Âm Phủ,  đặc biệt có sân khấu nhạc nước – là một trong những sân khấu nổi tiếng của VN đấy! Tớ xin poste mấy hình trong Hồ Núi Cốc cho bạn bè chiêm ngưỡng nhé!

(Một khung cảnh ở Hồ Núi Cốc)
  Thái Nguyên là một tỉnh được Chính Phủ cấp giấy phép đào tạo Cán Bộ và công chức, nguồn nhân lực cho các tỉnh phía trung du Bắc Bộ nên tỉnh TN hiện có 7 trường ĐH:
Trong các trường trên thì trường Sư Phạm có vẻ lâu đời nhất nhưng tớ hâm mộ nhất là các bạn sinh viện và khuôn viên trường ĐH Công Nghiệp. Trai CN thông minh, chăm chỉ… còn trường CN thì đẹp và rộng như công viên… trường tớ học được tách từ khoa QTKD của trường CN và khoa Kinh Tế của trường Nông Lâm nên hồi tớ học được học ké bên trường CN, thích cực.. hì! 

(Một khung cảnh của trường ĐH Công Nghiệp Thái Nguyên)
Tớ giới thiệu mấy tấm hình về thành phố Thái Nguyên cho bạn bè ngắm nha, còn về con người và mảnh đất TN như nào… hẹn bạn về quê tớ, tớ dẫn đi tung tăng nha! 

(Thành Phố Thái Nguyên)

Và nhân vật chính Người Đẹp Thái Nguyên ;) 

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

THƯ GỬI BỐ!

Thư gửi Bố!


Lâu lắm rổi con không viết thư cho Bố nên giờ con hẻm biết viết thế nào Bố ơi?


Hì  con gái Bố hôm nay lại e thẹn thế này đấy!


Ngày mai là 20/11 rồi… con muốn viết vài dòng để trải lòng mà tự dưng không biết viết gì hết nè… hix.

Bố hiểu con gái Bố rồi mà nên thế nào thì Bố cũng không giận lá thư ẩm ương này của con đâu Bố nhỉ? …

Bố của con,

Vậy là con gái Bố đã 25 tuổi rồi đấy, nhanh quá phải không Bố? nhớ ngày nào bé tẻo tèo teo Bố luôn ẵm con đi nhà trẻ mà ai cũng biểu con còi dí thế à? Ấy vậy mà qua có hơn hai mươi năm thôi… con lại nhớn thế này đây!

Lớn rồi mà Bố mẹ vẫn chưa được nhờ gì hết Bố nhỉ? Con gái hư mất rồi…

Con nhớ ngày còn nhỏ hễ bị ốm hay làm sao lại vào làm nũng Bố… hồi bé đến giờ vẫn hay ốm vặt thế Bố nhở?  Lúc con 3 tuổi con bị lên sởi bỏ ăn, bỏ chơi nằm sốt li bì Bố mẹ lo lắng và dỗ dành để con ăn… mà cho đến bây giờ nhớ lại còn vẫn phì cười vì Bố con vui tính quá!

Bố biểu: "Hôm nay con gái Bố thích ăn gì? – Con không thích ăn gì hết?

"Thế mọi lần thích ăn bánh nướng Bố mua mà? – Không ăn bánh nướng" (giọng con nũng nịu)
"Thế ăn bánh dẻo nhé – Không ăn bánh dẻo (giọng con hờn dỗi)
Thế an bánh đa hay bánh mì… ? – Không ăn gì hết



"Thế ăn bánh ĐẤM con nhé!" -  (Úi iiiiiiiii Bố con bạo lực ghê ta
) câu nói ấy khiến con đang ốm mà còn phì cười… Mẹ ngồi bên mà vui lây!
Mỗi lần con bị sao là vào mách Bố. Bố luôn lo lắng và trở con đi trạm xá khám chữa, dỗ dành con ăn và chăm con ngủ…

Con gái là chúa làm nũng Bố, con nhớ ngày ấy con hay theo Bố mẹ đi chơi hơn anh, buổi tối nhà không có tivi nên vào bà ngoại xem, có lần con mỏi quá buồn ngủ… ngủ thiếp đi lúc tỉnh dậy thì thấy đang được nhong nhong trên lưng Bố, thế là lần sau cứ gần hết phim con lại vờ lăn ra ngủ để được Bố ẵm về!

Rồi ngày con lớn hơn – nghề nghiệp của Bố đã truyền cảm hứng và mơ ước cho con sau này con theo nghiệp Bố - làm giáo viên!

Mỗi lần vào năm học mới con đều đòi mua cặp sách mới, Bố lại nói dỗ dành: "Cặp của con gái Bố vẫn xịn thế này cơ mà"… thế là con liền tin nó xịn thật!

Khi lớn hơn một chút con không thấy nó xịn như Bố nói nữa… con phụng phịu… "cặp con rách rồi, đi học xí hổ lắm"… "ờ thì đi học là chủ yếu chứ cần gì cặp sách đẹp", hì… "mai mốt lớn lên cứ học giỏi vào trường Sư Phạm Bố mua cho cái cặp to nhất trường thì thôi"… thế là con lại tin Bố!

Ngày vào cấp 2 con hồi hộp đợi lên lớp 7 để Bố dạy con môn Vật Lý để thử  cảm giác… con học Bố ra sao và nói 2 tiếng “thưa thầy” có khó lắm không??? Hí con gái Bố buồn cười nhỉ? Có lần con không mang bút hay bút hết mực… Bố giảng bài gần chỗ con ngồi con lấy tay che miệng “Bố ơi con mượn cái bút” hihi Bố lại rút chiếc bút Bố cài ở trước ngực ra đưa con. Eo uiii giờ nghĩ lại thấy buồn cười làm sao!


Khi con học cấp 2 nhà mình vẫn “giàu” lắm, trường học cách nhà có 2 km thôi à… bình thường các bạn sẽ đi bộ đến lớp, con cũng thế hôm nào muộn hay vội con chờ Bố chở xe đi cùng… Bố đi xe đạp – xe khung thời cổ điển từ lúc Bố còn là sinh viên… Bố bẩu: "xe này vẫn “xịn” lắm chạy bon bon thế cơ mà! Con hờn dỗi “Bố đểu” – “láo nào, Bố hơi bị xịn đấy”. Với Bố cái gì cũng “xịn” thiệt… mà xịn thiệt Bố nhở?

Ngày con học lớp 8 con đi thi học sinh giỏi văn, Bố không ngờ… "tưởng con Bố học toán chứ nhỉ? Sao lại đi thi văn"… hì con cũng không biết! Ngày ấy cứ đi học ổn học sinh khá mấy môn liền bạn nào học tốt 1 chút đều được đi học đội tuyển và sau đó… mỗi bạn chỉ được đi thi 1 môn thôi, không hiểu sao ngày ấy con lại đi thi văn. Bố con nói “đang học toán thi văn thế có mà giải rút à” … hức "sao Bố nói thế ạ?"- "Rồi về xem kết quả sao nhé!" Ôi ngày ấy thế nào con lại đạt giải nhì văn cấp huyện và được chọn đi thi tỉnh về… làm Bố té ngửa!

Con đưa kết quả về nói “Bố thấy con gái Bố giỏi chưa ạ” – Mong lắm nhận lời khen từ Bố, và… Bố đã nói: "À Bố phải nói thế cho con cố gắng chứ!” Hix Bố lại không khen con rồi!!!
Ngày vào cấp 3 con hay bị ốm vì tội thức khuya và đau đầu… thấy con gái Bố học miệt mải để vào đại học… Bố nhẹ nhàng khuyên đi nghỉ sớm mai học nhưng con đã không nghe lời… cứ mải miết ngồi với món bài tập! Và rồi bị ốm… lần đầu ốm Bố nói nhẹ … rồi ốm nhiều quá bị Bố la cho tơi bời… "con người ta như cái máy, máy nó còn phải nghỉ… con ngồi cả đêm rồi ngày đi học cả ngày không ốm mới lạ, học cấp 3 gì mà cứ 3 ngày ốm 7 ngày gày thế hả?" Con tủi thân khóc…  Bố lại thấy hình như hơi nặng lời… Bố ôm con vào lòng.
Cấp 3 con gái Bố học cũng không tệ lại có vẻ "già dặn" hơn tụi bạn nên hay được chọn và bầu làm lớp trưởng – lúc nào về cũng khoe với Bố là “Con oai không” – Bố lại bảo “OAI THẬT” hức "Bố khen chẳng thật lòng gì hết", con nói hờn dỗi… "ơ con nhỏ này, oai thật mà!"
Hì, con gái Bố buồn cười thế đấy, dù ở lớp học con đứng trước các bạn con luôn như “người lớn” có thầy cô còn nói “con như cô giáo” vậy mà về nhà với Bố con vẫn con nít và nũng nịu thế!

Bố hút thuốc rất nhiều… con rất muốn khuyên Bố bỏ để khỏi ảnh hưởng tới sức khỏe, Bố nói… “cứ vào ĐH đi Bố sẽ bỏ”… bây giờ con học xong rồi, đi làm rồi vậy mà Bố vẫn chưa thưc hiện được lời hứa đó nha, Bố thiệt là…

Ngày con vào ĐH, mỗi lần về thăm muốn xin tiền con lại ôm Bố 1 cái, Bố bảo “dẹp ra, chả chơi với đứa móc túi” ẹc… con biết chứ mỗi lần cầm đồng tiền ấy, con lại như ứa nước mắt vì mồ hôi công sức của Bố mẹ… Bao giờ con mới ra trường để không phải xin tiền Bố nữa đây… Bao giờ???

Và sau khi ra trường Bố nói "mọi khoản ăn học tính nợ không lãi nhé con gái!" Con  cười đồng ý, thế mà con đã… trả được đồng nợ nào đâu, tệ ghê Bố nhỉ!

Bố nói: "con gái ăn hại lắm, nuôi cho nó ăn học tử tế rồi ra trường lại lo kiếm việc, tốt duyên thì có thằng nó hỏi… coi như toi bao năm nuôi nấng mà không tốt duyên lại thành bom nổ chậm"… con gái Bố đang nổ rất từ từ đó Bố ơi!

Con biết Bố hiểu tình con, hay mắng con là bướng – trực tính và khen con tình cảm nữa…
Bố nói nhà mình nghèo, Bố không biết quan hệ rộng nên ăn học thế nào sau này con tự lo việc làm…
Ngày con ra trường, kiếm mãi không được công việc ưng ý để đi làm, Bố cũng lo đi hỏi ngược xuôi cho con… con nằm trên giường ứa nước mắt và tủi thân…

Rồi con cũng tự tìm được việc làm, Bố nhẹ gánh hơn, nhưng con vẫn thế chưa giúp được gì…

Ngày 20/11 hàng năm, 2 anh em đều chỉ gọi điện chúc mừng Bố! Nếu về được thì cũng chỉ mua tặng Bố cái khăn, đôi tất hay lót giầy… những món quà giá trị chúng con chưa bao giờ tặng Bố nhưng con biết Bố vui và hạnh phúc. Bố nói đùa vậy chứ không mong con cái “trả ơn” Bố mẹ!

Nhiều lúc con hay mua tặng mẹ áo mà không tặng Bố, Bố đùa rằng “bọn nhà này đểu biết mỗi mẹ nó, mai mình dọn ra ở riêng” … hì

Bây giờ tóc Bố đã bạc rất nhiều mỗi lần về vẫn thấy Bố đi dạy rồi về phụ mẹ con làm đồng ác như cầy cấy, những giọt mồ hôi ấy… lại làm con ứa nước mắt… con thương lắm nhưng con…vẫn chưa giúp được gì vẫn tệ thế!

Hai anh em con không ai theo được sự nghiệp trồng người Bố à!

Ngày mai là  20/11 rồi XIN KÍNH CHÚC NGƯỜI THẦY ĐẦU TIÊN của con, luôn mạnh khỏe, công tác tốt và mãi là Bố xịn của con! Bố nhé! 


 Con của Bố: Neko

Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2011

NHẢM!!!

Hẻm có lý do gì để buồn nên quyết định... VUI, không hiểu sao lại vui mới chết chứ... à không mới sống chứ 
! Lâu rồi mới có thời gian cho blog thế này, cuối tuần công việc túi bụi nhưng vì ham chơi lên vẫn... chơi thui!
          Thứ 7 máu chảy tứ tung, chẹp! Lát lại về quê đi ăn cưới, bạn bè đua nhau lấy chồng mí lại lấy vợ, hơ hơ ta có 1 mình, hiii kệ chúng nó chứ! Ít nữa mà mình chẳng may có lấy được chồng thì... thì... chúng nó chắc phải mừng cho mình lắm! ( có khi lại đi phong bì gấp 3 hoặc 4 lần rùi ghi chú "khỏi phải trả lại") 
Có câu "nhận thêm 1 thiếp cưới - thấy mình lẻ loi hơn" khà khà... ừa thì lẻ loi, lẻ cho khác "mốt"... 
          2 tuần nay mới khắc phục được net, nghĩ mà thích! Dù nhiều khi cũng chẳng để làm gì nhưng không có lại thấy thiếu - tại cái tính đua đòi nên thế ý mà! 
. Mấy hôm rồi nhớ ai chả biết cũng tìm cách mon men lên blog bằng mọi cách hơ hơ xí hổ ghê! Không lên thì nhớ mà lên rồi lại ngồi im 1 chỗ... thật là!...
          Lại nói đua đòi, tự dưng thích nghe guitar dù chả hiểu biết gì về nó, cái này thì người ta gọi là biết thưởng thức là tốt rồi... ờ thì thưởng thức! Cả tuần nay đai đi đai lại bài KHOẲNG KHẮC, thích, mê, và...! 
          Gần đây bạn bè trên blog có vẻ cũng bận và bớt vui như hồi nọ, chẹp! thì cuộc sống mà phải có lúc này lúc khác chứ... lúc bản thân mình có chuyện còn ... khăn gói quả mướp đi trốn còn gì nữa!  
 Nhưng mong sao tất cả đều bình an và vững tâm để sống vui vẻ nha! 
Chiều rồi, hết Thu chưa nhỉ??? Chớm Đông rồi đấy, không khí cuối tuần bỗng như ... chiều 30 tết chứ! Hix, con bé này hâm nặng roài ngồi đây lải nhải xíu! 
          Chúc bạn bè cuối tuần vui tươi - trẻ khỏe nhé! Có Cafe đâu thì hú tớ với nhé!


P.s Nhạc hẻm liên quan tới bài nhưng... thích nên kệ! hì