Neko's Blog

Chào mừng Bạn ghé thăm "Ngồi nhà" của Neko!

Neko's Blog

Blog là nơi thả lỏng tâm hồn, mọi cảm xúc dường như "Bình yên" nơi đây!

Neko's Blog

Nơi Tôi và Bạn gặp nhau và chia sẻ, những đồng cảm xích lại gần nhau hơn!

Neko's Blog

Nơi Tôi tìm thấy "Tình Yêu" của đời mình :">

Neko's Blog

Nơi Tôi muốn đến mỗi khi Buồn - Vui!

Hiển thị các bài đăng có nhãn Friend. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Friend. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 10 tháng 9, 2014

Có thể tôi cũng thế...

Nhiều suy nghĩ ngổn ngang muốn viết ra mà chưa biết nên bắt đầu từ đâu.
Ngày lại ngày trôi qua có vẻ nhàn nhạt, buồn buồn.... vì đã lâu không có 1 điều mới mẻ nên vậy?
Lên mạng, online facebook giờ như 1 thói quen không thể thiếu, có lẽ đã nghiện mạng XH này thì phải. Gần như tối ngày lướt FB, có lúc cũng đem lại không ít cảm giác vui vẻ, vì đâu đó cho ta 1 kiểu giao lưu với thiên hạ. Ấy vậy mà có lúc không tránh khỏi cảm giác nhạt - thếch, và trống rỗng?
Chữ "duyên" nhiều khi khó nói quá, có duyên tự dưng thành bạn bè và không quá khó khăn để trở thành thành bạn thiết (nếu có sự đồng cảm và chân thành thực thụ) - tất nhiên không phải tất cả đều thành bạn thiết, giống như 1 sự chọn lọc tự nhiên của tình cảm và hoàn cảnh nữa. Và cái "duyên" ngắn ngủi cũng làm cho người ta - 1 thời thân thiết như bóng như hình cũng ... xa nhau vì thời gian/ khoảng cách địa lý và sự phù hợp trong sẻ chia.
Sở dĩ mình lẩm bẩm vậy bởi cũng cảm ơn FB mà nhiều bạn bè lâu không gặp nay có cơ hội "nhìn" thấy mặt nhau hàng ngày qua màn hình máy tính, nhưng nhiều khi cảm thấy buồn rất buồn vì sự chia sẻ hay nói chuyện không hợp gu như xưa nữa.
Nhiều khi "rảnh" quá lên FB thấy nhiều đèn sáng rực ấy vậy mà chẳng hợp để "tám" với nhau. Có người bạn  một thời từng thân thiết lắm, mới "gặp gỡ" trên FB mừng quýnh, mình huyên thuyên hỏi và kể đủ chuyện ... nhưng chẳng hiểu sao có lúc cảm giác "vô duyên" cực kỳ giống như cái gì vô hình lắm. Nhạt lắm!
Bạn và ta có biết bao kỉ niệm, lớn lên và đi học cùng nhau. Rồi từ ngày học chuyên nghiệp, lâu lâu mới cùng về nhà 1 lần cùng tám và cảm giác không gặp thì thôi, chứ gặp không bao giờ hết chuyện để nói. Tám với nhau cả ngày cả buổi được, cười nói khoái chí lắm tất tần tật chuyện vui buồn. Rồi ngày ta vào Nam theo chồng, ngày bạn lấy chồng (cuộc sống bên chồng của bạn cũng khá tốt). Ai cũng có môi trường mới, bạn mới những điều mới... lâu lắm rồi chúng tôi không chia sẻ mọi thứ như ngày xưa, cảm giác để nói ra 2 bên không biết nên kể từ đâu, thành ra lười và thôi...
Gần đây có vài chuyện không như ý, tính mình thì xấu chẳng giữ yên được cảm xúc bao giờ "cứ phải có bạn để trút mới chịu được". Bạn trên Fb, bạn ngoài cuộc sống nhiều vô kể nhưng bạn nào là bạn thực sự để hợp cho 2 bên chia sẻ cùng nhau mới là đáng quý, mới là bạn thiết. Bỗng thấy... cô đơn và hụt hẫng, bao cái nick sáng mà vô hồn, vì thừa nhận không phải ai cũng tạo cho ta (và ngược lại) cảm giác muốn được chia sẻ cùng nhau. Có 1 vài người bạn sẵn sàng lắng nghe, và chia sẻ khi có thể thì lúc ấy lại không thể. Ai cũng vậy mà họ cũng có công việc, cuộc sống và gia đình cả rồi... Và có lẽ ta cũng thế khi bạn nào đó đang cần ta... lúc ấy ta cũng đang vi vu đâu đó.
Nhưng có lẽ điều đó không buồn bằng cảm giác, 2 người bạn đã thân nay nói chuyện với nhau như thừa thãi và xã giao.
Ta cũng từng bị 1 người bạn nói và ta cũng thấy  mình như vậy có điều chưa sửa được nhiều - đó là sự chưa biết lắng nghe... khi bạn chia sẻ. Thao thao nói về những thứ xung quanh mình mà quên mất bạn đang cần ta nghe, và cũng nhiều lúc ta cảm nhận được rõ ràng khi gặp một người như mình. Mình kể, họ không chuyên tâm nghe, nói chưa xong họ đã nói sang chuyện khác, cảm giác buồn cười lắm chả muốn diễn ta. Lúc ấy mới ngấm từ "tri kỉ" - mới ngấm từ "bạn thiết". Nếu bạn coi ta là bạn thiết bạn sẽ góp ý cho ta hay ta chưa biết "lắng nghe" phía bạn, hay giận khi ta mãi chưa sửa được khi 2 đứa chia sẻ với nhau. Còn với ta, ta không góp ý với họ, chỉ đơn giản cảm nhận được không có sự đồng cảm để sẻ chia với đối tượng như vậy nữa. Dù có cơ hội gặp họ nhiều hơn người khác gấp nhiều lần. Buồn!
Chắc nhiều khi bạn thiết của ta thấy mệt khi ta hay nhăn nhó và càu nhàu khi có gì không vui vì bản thân ta cũng có lúc PHÁT CHÁN với đối tượng nào đó huyên thuyên với ta mãi về 1 chuyện của họ, cảm giác như bị tra tấn. Huhu không biết bạn (thiết) của mình có bao giờ cảm thấy vậy không? :((
Ta ... thèm trò chuyện quá thì phải, nhưng ta biết không phải bất kỳ ai cũng tuôn chuyện của mình ra nói nhưng ta buồn vì những người từng là bạn thiết, có thể gọi là tri kỉ hiểu nhau ấy giờ thành xa lạ quá. Ta cứ huyên thuyên 1 mình họ thi thoảng nói được 1 vài câu rồi bận, rồi gì đó... thấy buồn gì đâu á!
Ta hâm hâm nặng rồi!
Giờ cuộc sống đang bị nhạt, lúc này đây không thèm đi chơi, không thèm ăn, không thèm mua sắm, không thèm buôn chuyện gì hết á. Mong cho cái công việc thuận lợi trở lại chút đi, tự dưng mấy cái kia mới có cảm hứng
............... Ta - 1 ngày hâm hâm...................

Thứ Hai, 16 tháng 6, 2014

Nhạt


Tình bạn cũng có những cô đơn... chắc ta khó gần quá nên đơn côi như vậy! Bỗng thấy mọi thứ có nhiều khi như vô vị, nhạt lắm! 
Bạn đã bao giờ thêm đường vào 1 ly cafe và mong mãi không tìm được vị thơm ngon mà ta đang mong đợi từ nó, dường như nó cứ ngọt và đắng... không một chút ăn khớp tạo nên vị đặc trưng thơm nồng thèm khát!
Hic, hình như mình đang xây những bức tường... :(

Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

Hoa Cỏ May?!



Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
Tên mình ai gọi sau vòm lá

 Lối cũ em về nay đã thu...

Mây trắng bay đi cùng với gió
Lòng như trời biếc lúc sang hè
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
Thơ viết trôi dòng theo gió xa

Khắp nẻo giăng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý 
cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như lời khói
Ai biết lòng người có đổi thay?!
                                                                        Xuân Quỳnh



Tôi đọc trong facebook của em về tâm sự hoa cỏ may và tôi chơt nhớ tới bài thơ này, bài hát này cách đây hơn 2 năm tôi đã đăng trong blog yahoo plus...
Em nói em khâm phục và ngưỡng mộ tình cảm của chúng tôi (bước chân ra từ blog - thế giới ảo để đến với nhau). Tôi cay xoè khóe mắt khi nghe em đọc thơ, tình cảm của em dành cho người ấy, tuy tôi không được chứng kiến hay lắng nghe em tâm sự nhưng tôi cảm nhận và thấu hiểu được. Nó vừa trong sáng, thánh thiện vừa mạnh mẽ lại vừa yếu đuối. Vì dù sao em đã yêu bằng cả trái tim mình, tôi ủng hộ em, cầu mong cho em được hạnh phúc dù thế nào đi nữa...
Em làm tôi thấy được 1 tình yêu đẹp, yêu thương vượt khoảng cách và yêu thương nhuốm màu đau khổ vì chưa 1 lần được chạm tay và chạm mặt với tình yêu của mình.
... Tôi không biết viết gì cả, hiểu được lòng em đang buồn, tình em đang say bồng bềnh và chòng chành... 
Em và tôi, cùng nghe bài thơ và bài hát này nhé!
Cô bé à - chúc em luôn đủ mạnh mẽ và quan trọng là chúc cho chàng trai may mắn ấy sẽ thấu hiểu, chân trọng và không làm em tôi đau khổ nữa nhé, Tôi tin ở em!   ^^
P.s: Em mới là người làm tôi ngưỡng mộ và khâm phục >:D<
Neko ^^ 87,
Bình Dương 15/09/2013

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

Ru ta ngậm ngùi ^^

Mệt, buồn và cô đơn...
Cuộc sống nhiều áp lực quá, nhiều lúc chả có thời gian cho bản thân, muốn có bạn thiết để tâm sự... lắng nghe mình không biết mỏi mệt? Mà ai cũng bận với công việc của họ... ta bơ vơ và lạc lõng!
"Bạn" - nghe thì dễ lắm, nhưng ai là bạn thiết, ai là tri ký cho ta thả lòng vô tư? Ta là bạn thiết của ai? Ai coi ta là bạn thiết của họ, khi có tâm sự? ai sẵn lòng nghe ta huyên thuyên? Khi họ có tâm sự ta có phải người được họ nghĩ tới để huyên thuyên? Sẵn lòng nghe nhau nói và thấu hiểu những gì đang cần ở nhau!
Bỗng - nghe xa xỉ và xa vời quá... mà có lúc đã thấy rất gần? Vì đâu? Ta buồn quá!




Bình Dương, 24/08/2013

Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

Gửi Hoa Tulip (08/03/2013)

Hoa Tulip mến,
Lẽ ra những dòng blog này nên viết từ hôm qua hôm kia mới đúng, ấy vậy mà hôm nay gần sang ngày 09/03 rồi tớ mới ngồi gõ ...
Hi vọng cậu không giận tớ, không phải tớ hình thức hoá hay phải thế này thế kia mới thể hiện tình cảm của tớ dành cho cậu nhưng thú thực tớ muốn gửi tới cậu vài điều gì đó.
Tớ nói ra thì cậu cho rằng lại nói đi nói lại những điều đã cũ. Thực sự muốn gặp cậu hoặc chí ít cũng là biết địa chỉ của cậu, muốn gửi tặng cậu 1 món quà gì đó làm kỷ niệm... vậy mà tớ tệ đến lỗi không thể có thông tin gì từ cậu ngoại trừ blog :(. Có những lúc giận cậu vì cậu không cho tụi tớ địa chỉ, tấm ảnh hay cái gì đó "thực tế" về cậu hơn tớ nghĩ... "chúng ta có duyên từ blog - gọi là bạn trên mạng, mạng mất hay blog đóng cửa thì coi như mất bạn - giải tán hết. Để rồi ngày tháng trôi qua với những bận rộn thực tế ta quên đi những gì từng gắn bó chợt 1 ngày nhận thấy: ta có 1 người bạn như thế - 1 thời?"
Eo sao nghe nó... mơ hồ và mỏng manh vậy? Tình bạn của tụi mình là thế thật sao?
Có nhiều lần nói chuyện qua lại với Nana - Nana nói với tớ - cậu thích như vậy và cậu thấy như vậy cậu thoải mái thì có lẽ tụi tớ nên tôn trọng quyết định của cậu. Tớ biết không nhất định phải gặp mặt, gửi quà mới là quý mến nhau nhưng tớ vẫn muốn....
Tớ nợ cậu nhiều thứ - nợ cậu tình bạn mà cậu đang dành cho tớ - nợ những người bạn trong hội miu - nợ nhiều thứ quá rồi!
Mà thôi cậu không cho trả tớ ứ trả... để dùng dần. :D

...
Năm nay sinh nhật cậu, tớ không chuẩn bị được gì chu đáo ừ thì... qua thời nhí nhéo tối ngày qua blog cùng nhau nhưng vẫn muốn cậu cảm nhận rằng. Tớ - Neko còn - Blog còn và tình bạn còn. 
Sang tuổi mới nhiều niềm vui và hạnh phúc nha bé Lip :))
Thương nhiều, ------------- Neko ---------------------
Bình Dương 23:38' ngày 08/03/2013

Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

Chủ nhật đầu tiên của năm 2013

Sáng chủ nhật, ngủ nướng, nướng và nướng!
Một lời rủ rê đi ăn sáng rồi đi uống cafe ra hành lang trước nhà có hàng hoa ban tím chụp hình...
Tò tí te dậy oánh răng rửa mắt và xuống phố nào ^^


 Đây là hoa ban tím trước phố đó, nở không nhiều nhưng nhìn rất lãng mạn bởi màu tím hồng ^^

 

Tạo dáng nào!

  Công viên trước nhà đó, công viên này đang hoàn thiện

 Chàng "thợ ảnh" này cũng tranh thủ tạo dáng - nhìn handsome đó nhỉ?

Do có mỗi 2 nhân vật nên phài cài chế độ chụp tự động! :">


  Trong công viên có một lối đi đẹp như phim Hàn Quốc :X


Cận cảnh của nàng cũng không đến nỗi đúng không nào?? :">

 Hình này nhìn mi nhon hơn thực tế ???



Cận cảnh hoa ban nè, cận cảnh khuôn mặt thì không được đẹp lắm nhỉ? Đen và xí rồi :((

 Hihi cái này nhìn ngố ngố nha!

  Cái này ở khu phố gần lối đi chợ, 2 đứa tản bộ đi mùa đồ, thấy chùm hoa bò cạp vàng đẹp quá lại tranh thủ tạo dáng :D

Chụp cũng khá nhiều hình, mời bạn bè ghé địa chỉ của FB YTQ hoặc Neko để chiêm ngưỡng thêm nhé :D

Ngày chủ nhật, đi ăn sáng rồi đi chụp hình về nhà nhâm nhi cà phê và lướt net, bỏ bê 1 ngày cho công việc... Chiều lại dạo phố, định đi "tu sửa mái tóc" mà lại thôi. Ngày nay ngồi mạng suốt ngày... lười quá rồi!

Cũng chưa đầy 4 tuần nữa là 2 đứa về Bắc ăn tết rồi, hồi hộp quá. Mong ước mình có ít nhất 1 cái hợp đồng nữa có thêm thu nhập, ăn tết cho ngon... Và cầu mong cái hợp đồng cũ sớm ổn định. :">
Làm nghề nhân viên kinh doanh bất động sản lúc nào cũng thiếu thời gian, lúc nào cũng lo "chăm sóc khách hàng" để tạo dựng niềm tin và mối quan hệ và tạo dựng hợp đồng... đôi khi công sức bỏ ra nhiều lại đổ sông đổ bể hết.... cũng oải lắm. 
Thấy anh cứ cày cuốc làm suốt ngày với cái máy tính để xây dựng tên tuổi trên mạng cho nghề, cho web mà thấy mình lười thật, chưa biết trân trọng sức lao động của anh? :">
Được rồi thì từ tuần này làm cho tốt, hi vọng không phụ công anh, không phụ công mình... Làm nghề này cố gắng, nỗ lực phải nhiều và quan trọng là phải có "duyên" mong cho cái duyên đó còn tồn tại và phát triển theo thời gian...!

Hôm nay thời tiết hay lắm, se se lạnh, không khí mát ra ngoài đường thấy người ta mặc áo khoắc, quàng khăn y như mùa Đông ở ngoài Bắc... thấy nhớ nhà lắm. Nghe nói miền Bắc đang lạnh lắm dưới 10 độ luôn... Hic, thương và nhớ Bố Mẹ và bạn bè ở quê quá! Nhắc điện thoại gọi về nói chuyện với Bố Mẹ...
Mọi người ơi, chờ nhé hẹn Tết đoàn tụ!
Mỹ Phước, Bình Dương 06/01/2013
Neko ^^ 87

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

Giáng Sinh 2012 ^^

Vậy là một mùa Noel nữa lại về... một năm trôi đi thật nhanh
Nhớ Noel năm trước tưởng như mới hôm qua thôi chứ!
Năm trước gặp bạn Vịt xinh ở Hồ Gươm rồi bắt xe đi Nam Đinh chơi với Nana... thật vui.
Bao mùa Noel trôi qua, mùa nào cũng ao ước ngóng trông điều gì đó :">
Và rồi cứ lặng lẽ trôi đi, dù điều ngóng trông chưa tới nhưng những ngày lễ lớn vẫn có gì đó vui vui vì sự náo náo và bình yên vì có những người thân yêu và bạn bè bên cạnh.
Vào dịp lễ những người còn độc thân thường ngóng đợi điều gì? Tự đặt câu hỏi và tự trả lời: Quà tặng ư? Không hẳn vậy! Nhưng quà tặng nhiều khi đơn giản là "một ai đó" cho riêng mình vào thời gian ấy... :">
...
Và Noel năm nay dường như mình đã nhận được món quà ấy ^^
Lần đầu tiên đón Noel xa nhà tới thế và có lẽ sau này cũng sẽ thế... :)
Neko tại Big C Bình Dương

Neko và YTQ tại Thương Xá Tax Sài Gòn :)
 Cảm ơn nhé Mùa Giáng Sinh của tui!
Chúc bạn bè của tớ, người thân của tớ dù ở nơi đâu, làm gì, có ai bên cạnh đi chăng nữa hay vẫn còn một mình hãy sống vui vẻ, bình yên và hạnh phúc nha ^^


Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012

Hoa Tulip [08.03]



HTL.jpg

Gửi Hoa Tulip,
Mùng 08/03 là sinh nhật cậu, bao blogger đổ dồn về ngôi nhà yêu thương ấy đồng thanh chúc mừng sinh nhật tuổi 25(có thể là 26
)  của cậu – tớ chỉ loăng quăng ngó nghiêng tý xíu rùi về. Cũng chạy qua chạy lại mấy nhà “tổ chức” tranh thủ tiệc tục mừng cho cậu…
Về đến nhà tớ, rất muốn làm một cái gì đó tặng cậu nhưng… kết cục chẳng biết làm gì cả… huhu.
Định chuyển phát nhanh đi Tây Nguyên mấy cái
 mà chẳng có hãng Bưu Điện nào chịu nhận, ngậm ngùi ra về.
Cậu và tớ… 2 con miu, cậu và tớ… chung ngôi nhà “Miu khìn”, cậu và tớ… chung cộng đồng blog… và tớ biết một điều chung cảm xúc muốn được sẻ chia những suy nghĩ, tâm sự và những yêu thương - buồn tủi.
Cậu và tớ…
Giống và khác nhau rất nhiều!
Giống thì chắc cậu cảm nhận được rồi, có lẽ đây là lực hút chúng ta bầu bạn với nhau!
Điểm khác là dù tớ có những suy nghĩ, băn khoăn về những nghịch lý trong xã hội nhưng tớ ít đề cập tới trong blog của tớ.
Cậu biết quan tâm tới  nhiều bạn bè, có gì đó “người lớn” khi viết những bài mang vấn đề xã hội, khơi dậy sự tin tưởng và yêu thương ở ai đó…
Cậu yêu cái đẹp, cái đẹp của hoa lá, văn chương, của phong cảnh và mang đậm cả cái triết lý sâu xa trong những flash được dùng. Cậu không viết nhiều về cậu, về những suy nghĩ bất ổn của cậu như những ngày trước khi quen tớ …
Cậu cẩn thận và chu đáo với tất cả mọi người…
Không muốn “ca ngợi” nữa…
Khoản “hài hước” thì tớ ứ thèm so sánh nhá!
Và trách cậu ở sự  quá “bí ẩn”…
Nếu ai đó không muốn tớ sẽ không bao giờ hỏi nữa… tớ buồn!
...
Hoa Tulip – một loài hoa quý hiếm mang nhiều ý nghĩa yêu thương và sự bao dung, cố gắng trong cuộc sống.
Cũng như với cậu, tớ chưa có may mắn được nhìn ngắm nó trực tiếp, có chăng chỉ là qua hình ảnh, không thể cảm nhận mùi hương của nó nhưng tình cảm nồng hậu của cậu, từ cậu thì tớ cảm nhận được.
Sinh nhật cậu, mong cậu vui và hạnh phúc. Dù rất muốn biết chơi đàn hay hát cho cậu nghe như Nana hay ai đó nhưng tớ bất tài nên thôi…
Viết cho cậu vài dòng, chúc cậu sang tuổi mới vững bước và nhiều niềm vui, tiếng cười trên con đường cậu đã chọn.
Tớ sưu tầm và tặng cậu những bông hoa Tulip này… như một món quà từ trái tim tớ! Dù chỉ là món quà “tinh thần” nhưng tớ biết cậu hiểu và cảm nhận được chúng.
Cảm ơn cậu một lần nữa đã đem đến cho tớ những con Miu khìn và những người bạn dễ mến như hiện nay!
Nào mừng sinh nhật cậu thôi…!
Phong cảnh lãng mạn!
 
Đen huyền bí


Tím yêu thương



Tao nhã


Hồng trẻ trung


Đón nắng 


Tinh khiết
Click the image to open in full size.


Chào đón 


Dịu dàng 

Click the image to open in full size.

Trắng trong tinh khiết


Và bánh sinh nhật nè kưng

Khuyến mại thêm cái nì nữa nhá!

Thân ái: Neko ^^ 87