Cũng
11h đêm rồi, ngồi mò mẫm tìm kiếm và... nuôi "hy vọng" nhưng dường như
cuộc sống vốn thế với mình. Chẳng mấy khi "dễ dàng" cho một đứa luôn cố
gắng lạc quan và sống tốt hơn.
Đúng
có lẽ người ta gọi đây là "thử thách" nhưng đối mặt với thử thách nhiều
lúc lại muốn khóc vì "cơ hội" hiếm hoi. Dễ là đối với người và khó là
đối với chính mình, với cơ hội, khả năng và may mắn của mình, nhiều lúc thấy buồn và tủi thân quá!
Ngày
lại ngày trôi đi, lúc ko có cái gì thì ước có ấy mà khi có lại thấy nản
vì ... cứ làm sao ấy, khó để "vừa ý" mình quá. Chẳng phải khó tính chỉ
là đang trách bản thân nhiều lúc "kém cỏi" thôi.
Nghĩ
cho cùng thì "đơn giản" và "dễ dàng" lắm những ai ngoài cuộc thì đều
nghĩ thế chỉ khi chính bản thân họ phải vượt qua, mới thấu hiểu được.
Giờ đây cứ sống trong cảm giác chông chênh, "phải cố gắng lên", "đây là
điều bình thường thôi", "rồi sẽ ổn"... cứ nuôi hy vọng và rồi lại ...
thất vọng.
Nhiều
lúc chạy đi chạy lại, rồi nhiều chi phí phát sinh mà chưa thấy kết quả
gì cũng buồn lắm nhưng cứ "chất đống" lên thì ko biết bản thân có thể
chịu đựng tới bao giờ??? Mà cũng hay người ta cứ nói ..."không thể chịu
được", "không thể chịu được thì làm gì... người ta vẫn phải chịu đó
thôi".
Cứ
sáng rồi trưa rồi tối, thời gian cứ vùn vụt trôi đi... rồi hết tuần hết
tháng ... hết năm mình cứ bị "áp lực" với thời gian vì điều mong muốn
chưa thể đạt được hay chưa hoàn thành như kế hoạch => thật kém!
Bao
giờ đây? sự cố gắng và chịu đựng cũng dường như yếu dần, mong có cái
máy tính ngồi tìm kiếm và làm vài thứ cho thuận tiện mà đau lưng quá -
(như bà gì mất rồi)... "cơ hội" cũng ko nhiều mà cứ phớt mình đi mãi
thôi...
Hy vọng à sao mi mong manh quá vây???
Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012
Hy Vọng Mong Manh :(
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét