Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Chồng em ^^

...Chồng là chồng ơi! Suốt đời mình yêu mãi thôi
Dù nghèo hay sang em vẫn mong luôn mãi bên chồng
Em thương chồng không vì đẹp trai
Em thương chồng chịu khó giỏi giang
Thương chồng quá đi...


Ngày mình mới quen biết nhau mỗi lần đi mua đồ - 2 đứa hay đi chung, người ta cứ nói: "2 vợ chồng à? chồng đây à? chiều vậy... đưa đi mua đồ, thích nhỉ?"
Mình thấy ngại ngại vì danh từ "chồng" gần như từ trước tới giờ 2 đứa chưa bao giờ dùng để gọi nhau kể cả khi đám cưới rồi. Với lại đi đâu anh cũng đưa đi và người ta hỏi "2 vợ chồng à?" mình thường ngài ngại và cười :"> bao giờ nhỉ? tự tin nhận lời "vâng, chồng cháu đó ạ"!
2 đứa làm cùng nhau, mỗi lần đi về, mọi người ở công ty nói "2 vợ chồng nhà này... " thú thực không quen. Dù sao đi nữa... vẫn chưa chính thức.
2 đứa vẫn thường xưng hô " anh - em", còn khi nói với người khác thì hay nói Q - L chứ ít khi nói "mình, chồng, ông xã, bà xã..."

Sau đám cưới miền Nam, đưa anh về quê mình, mọi người hỏi "chồng ở tận  Long An à? chồng làm gì? cao thế...?" lúc đó mới bắt đầu bập bẹ "dạ, chồng cháu..."
Mình vốn đứa hay nói, có nhiều người đánh giá hoạt bát, lanh lợi :|,  anh - được đánh giá ít nói và hiền. Mọi người cứ đoán mình làm "chồng" và bắt nạt anh này, kia. Thế nào là làm "chồng" nhỉ???

Người miền Nam khác miền Bắc nhiều lắm, tất nhiên cũng tùy người này người kia. Đàn ông, con trai miền Bắc thường phong kiến hơn trai Nam, thường nghĩ việc này, việc kia là của đàn bà, phụ nữ... và ngay cả những người đàn bà, phụ nữ cũng nói... việc này của đàn bà, phụ nữ sao lại "bắt" nó làm?  Nó - đàn ông, con trai là bạn trai, là chồng?
Chả là hồi anh về nhà mình để làm đám cưới ngoài Bắc, anh không biết nhiều việc mà đàn ông ngoài đó xông xáo làm như thịt gà, thịt lợn hay bổ củi hay gì gì đó. Trong khi anh lại làm giúp mình như quét dọn, dọn dẹp, đi giặt đồ cùng mình... Bà ngoại, mẹ, bà nội... rồi nhiều người khác thấy lạ lắm đó :D. Rồi lại còn nói "mày làm đi, việc đàn bà sao bắt nó làm" hừm.


Anh - không biết uống rượu, bia và tán phét... cà kê. Trước mặt người lớn hay bạn bè phải uống, mình không bao giờ cản hay ngăn cấm, cũng khuyến khích anh uống nhưng anh uống không được. Có người cố tình nói khích anh này kia, mình sẵn sàng cầm chén rượu, bia lên mời lại họ. Thay anh luôn - cho chúng nó khiếp vợ chồng nhà mình :D. Lúc đó, anh chả bao giờ tỏ vẻ xí hổ hay sao cả. Bình thường và bình đẳng, có lần anh nói "để vợ em uống với anh" người ta cười "vợ chồng nhà này vui thật" :)).


Vào miền Nam sống và làm việc vốn cũng có nhiều người gốc Bắc, Trung và thậm cẩm các nơi, nguyên tắc cơ bản về việc "nhiệm vụ của vợ chồng" cũng không khác ngoài Bắc là mấy. Mỗi lần anh dọn nhà, đi chợ hay làm việc gì đó giúp mình tình cờ hàng xóm nhìn thấy, người ta lại khen "Q hiền nhỉ? giỏi nhỉ? chịu khó nhỉ?" và ngấm ngầm chê mình lười biếng, hay nói mình sướng này kia :D.

Rồi việc mấy ông anh em đồng nghiệp thi thoảng nhậu ở nhà mình có nói về vợ - chồng và cái "oai" làm chồng... kiểu phong kiến, cổ hủ. Nào là "Là thằng đàn ông không được để vợ đè đầu cưỡi cổ", "vợ nói 1 là 1, 2 là 2 không được cãi hay không được này được kia"... đủ thứ trên đời.
Thường thì mỗi lần đi đâu, gặp ai anh thường dẫn mình đi cùng, kể cả nhậu hay giao lưu, không phải là mình đòi mà hình như 2 đứa quen đi dâu đi cùng nhau rồi. Nên chuyện trên bàn nhậu nói xấu vợ hay phải thế này thế kia, mọi người cũng dè chừng chút. Các anh thi nhau chọc nhau "vợ anh này thấy đi làm chưa về gọi điện réo, rồi ghen tuông, đủ thứ..." Riêng chồng mình khoản này vô tư! :D

Trong công việc gần như 2 đứa có sự gắn bó mật thiết, trên mạng thông tin để mình làm việc với khách hàng là số điện thoại của mình, nên hầu hết là mình đảm nhiệm vụ tiếp khách, xử lý tình huống hay gì gì đó có vẻ như là mình tuốt. Dân cùng nghề nghĩ mình lanh, mình làm "chồng", anh hiền, hay anh thế này thế kia.
2 đứa không thanh mình giải thích gì hết nhưng cá chắc 1 điều - anh không bao giờ thấy không thoải mái vì cách hành xử của mình. Cảm thấy anh bị nạt phải làm cái này cái kia khi có người này người kia. Mình có vô tình hay cố ý "nhờ" anh làm giúp cái này cái kia khi có ai đó ở đó - với anh không bao giờ là sĩ diện hay vấn đề gì cả - tất nhiên cũng không nhiều để giữ thể diện cho anh. Trong nhà những việc lớn, việc nhỏ gần như 2 đứa thường thảo luận và có cách xử lý hợp lý nhất - dù có lúc là anh hoặc mình lên tiếng giải quyết vấn đề với đối tượng bên ngoài đi nữa. 2 đứa cùng tuổi, lại làm việc cùng nhau, sống cùng nhau nên việc nhà hay việc công gần như không phân biệt của nam hay nữ, có khả năng hay có thể thì làm được hết - hầu như là làm cùng nhau. 

2 đứa lớn và biết giữ thể diện cho nhau chứ và không bị ảnh hưởng tư tưởng bởi bên ngoài nhiều. Và điều mình tự hào nhất về chồng mình là "không ngại việc gì hết" nếu mình ngỏ ý nhờ hay nói anh làm việc này việc kia bất kể là như thế nào, có lúc nhà đang có bạn tới chơi anh thấy mình làm này làm kia, anh nói để anh làm cho hoặc lát anh làm cho... Được cái dân miền Nam cũng không bàn tán hay nói xoáy, nói móc gì nhau vụ nhà này nhà kia thế này thế khác như ngoài Bắc :>.


Mình làm việc nhà là bình thường, mình làm việc của công việc là bình thường - người ta có thể nói mình giỏi. Nhưng người ta thấy chồng mình thi thoảng làm mấy việc nhà như giặt đồ, phơi đồ dọn nhà hay làm gì là người ta tỏ vẻ "ghanh tỵ" với mình lắm, rồi hỏi vợ đâu mà phải làm? hay L đi đâu rồi?  hihi biết chứ :>.
Cuộc sống hôn nhân và lo công việc, không ở cùng và sinh hoạt chung với ba mẹ hay anh chị bên nội, ngoại gì. 2 vợ chồng son không vướng bận gì, thích ăn gì thì ăn, giờ nào cũng được, bận hoặc mệt không nấu thì ăn quán chả có gì quá quan trọng với 2 đứa cả. Quan trọng là 2 đứa thấy hợp lý, thoải mái... thì làm. Thi thoảng đi bộ, đi mua đồ quần áo, giầy dép hay đồ dùng trong nhà gần như 24/24 cùng nhau, hi hữu thì mới đi 1 người. Vui cái có lần 2 đứa vừa đi chợ về vừa đi vừa nắm tay nhau cười đùa tíu tít có mấy bà cụ nói "vợ chồng trẻ vui vẻ -  hp không? bà kia sao biết người ta vợ chồng?" :D.

Chồng mình vẫn thường xuyên nói "em sướng như tiên, được anh chiều - muốn đi đâu anh đưa đi, ăn gì anh đưa đi, thích mua gì anh đưa đi..." :D phải rồi chồng à - cảm ơn anh nhiều lắm, chắc cuộc sống này nhiều người ước muốn được "sở hữu" người đàn ông như chồng em quá.:>

Sáng có hôm mệt hoặc biếng dậy muộn hơn anh, nói anh dậy trước thì dọn nhà cho em nhé, nhỡ lát có khách vào. Anh Ok hết, trong khi mình ngủ nướng, :">
Tối nay, trêu anh rửa bát cho em nhé, anh gật đầu... bỗng thấy vui, tự hào không phải vì anh rửa bát cho mà em biết trong thâm tâm, trong tình cảm anh dành cho em, không hề nà việc gì cả.
Cảm ơn chồng - Cảm ơn tất cả!
Nghe nhạc nhé! - Thương chồng^^
P.s: Chị dâu mình cứ nói: Ban đầu Bố Mẹ phản đối đám cưới vì xa quá giờ thì yên tâm và tự hào về chàng rể tâm lý nha :) 
 

7 nhận xét:

  1. XÈM QUÁ. HI HI.....
    CHÚC MỪNG CẬU!

    Trả lờiXóa
  2. Chồng em thật tuyệt. Lời muốn nói em đã để bên yahoo. Chúc anh chị mãi hạnh phúc! :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :), em cũng mau mau hạnh phúc đi nha cô bé! hôm nào đi Tây Nguyên 1 chuyến ko em ;)

      Xóa
    2. Hi, dạ thôi, em không đi đâu chị ạ! :)

      Xóa
  3. Đọc bài viết của em, chị cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc của vợ chồng em như thế nào. Chị chúc 2 vợ chồng em mãi mãi hạnh phúc nhé!

    Trả lờiXóa