Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2011

Đời Ta Vừa Có Ai Ngang Qua?

Đời Ta Vừa Có Ai Ngang Qua?
  Đêm, lặng yên và tĩnh mịch, chỉ còn ta trong không gian rất riêng – 1 mình với cái lap và nhạc, đêm nay lại nghe love songs, dù cho lòng ta không có ai sâu sắc, ừ thì không sâu sắc thì lại vu vơ… nghĩ đến 1 người… tiêu đề ấy có phù hợp không???
Đêm, vắng rất vắng ta - 1 mình? Có cô đơn không ta ơi? Tự hỏi và tự trả lời đi nhé, hình như ta lại vu vơ, được, ta tự cho phép ta vu vơ… vu vơ có lợi vì ta đâu có làm tổn hại đến ai đâu, mình ta và ta đang rất đỗi nhẹ nhàng với chính mình, với xúc cảm những ngày qua!
1h30 sáng rồi ta à, hem đi ngủ sao? Hì, chưa thích ngủ, hình như lòng ta ấm hơn khi nghĩ đến Người – phải chăng do ta tự “thổi phồng” họ hay ta đang tự đánh lừa chính mình? Không, ta đang có 1 mình – rất thực với tiếng lòng đã từng thổn thức trong ta..!
danceontheedgeoftime2
Có thể giờ này Người vẫn thức, có thể giờ này Người cũng đang lạch cạch giống ta, có thể giờ này Người cũng 1 mình và… cảm thấy cô đơn… nhưng ta chưa bao giờ tự hỏi “Không biết giờ này Người có đang nghĩ đến ta không?” “Giờ này Người đang làm gì nhỉ?” Ta không thế, đây là xúc cảm của riêng ta không ảnh hưởng, liên quan gì tới Người hết, vì ta sợ Người nói ta mơ mộng, đúng ta mơ mộng – mơ mộng trong vòng kiểm soát của ta, ta biết và ý thức về điều đó. Dù sao đi nữa ta vẫn luôn tôn trọng xúc cảm mà lòng ta hướng tới Người, ta yêu xúc cảm đó!
Bỗng dưng thèm được xưng em vì cái “ta” đó xa lạ và quá đỗi riêng tư… vậy thì “Em” nhé! Và rồi hình như ngượng ngùng và rồi… chợt nhớ hình ảnh của Người mà trong một vài lần em có nhắc đến… và rồi lại hồi hộp điều gì đó, dù biết lòng em đâu mong chờ…
Nhớ? Có phải không em cũng không biết nữa… chỉ biết hiện tại em đang có 1 mình và thấy ấm lòng hơn khi nghĩ đến Người – bản nhạc “Love you and love me” mang điệu buồn da diết nhưng không hiểu sao em lại thấy nó phù hợp đến lạ, hi, thích!
Lo? Lo cho Người có ổn không? Có khỏe không? Có bị nhiều người “hâm mộ” quá không? Cười, nghĩ mình hơi ngớ ngẩn… vâng, thì ngớ ngẩn!
Buồn? Không buồn, vì thực lòng đây là xúc cảm của riêng em không muốn Người biết và hiểu sai về nó. Không muốn Người nghĩ em nhẹ dạ, nông nổi, hời hợt… Em không mong chờ, không hy vọng…
Thương? Dạ có. Thương lắm mà không rõ thương vì cái gì nữa chỉ biết rất ít về Người nhưng cảm giác về cuộc sống và cá tính hiện tại của người và thấy thương, dù em cũng không làm gì để thể hiện tình cảm này.
Ngưỡng mộ? Hẳn rồi có lẽ từ ngưỡng mộ mà đi đến quý mến, cảm giác rất gần và rất xa…
Trân trọng, có lẽ hai từ này phù hợp nhất cho thứ tình cảm hiện tại này của em và cả những gì đã có và đã qua… Nếu như Người biết những xúc cảm này của em Người sẽ cười? Người sẽ nghĩ… vớ vẩn? Người có đó là cái gì hời hợt, Người có sợ…??? Không quan trọng! Có lẽ thế bởi từ lâu em đã học được cách “bình thường” với mọi thứ diễn ra… Cái quan trọng là xúc cảm nhẹ nhàng ở nơi em, vậy nên em sẽ nghĩ đến Người nếu em muốn, em sẽ nhớ nếu trái tim em thổn thức, em sẽ tưởng tượng nếu như mình cô đơn… dù lòng em vẫn mãi không mong chờ và không bao giờ biểu hiện… 

2 nhận xét:

  1. Thương-Ngưỡng mộ-Trân trọng và YÊU phải không chị? :-)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái này là "xúc cảm" với 1 người mang tên "rung rinh" em à nhưng cũng hay vì qua Plus gặp rồi thành anh em :)

      Xóa