Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

Hoa Cỏ May?!



Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
Tên mình ai gọi sau vòm lá

 Lối cũ em về nay đã thu...

Mây trắng bay đi cùng với gió
Lòng như trời biếc lúc sang hè
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
Thơ viết trôi dòng theo gió xa

Khắp nẻo giăng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý 
cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như lời khói
Ai biết lòng người có đổi thay?!
                                                                        Xuân Quỳnh



Tôi đọc trong facebook của em về tâm sự hoa cỏ may và tôi chơt nhớ tới bài thơ này, bài hát này cách đây hơn 2 năm tôi đã đăng trong blog yahoo plus...
Em nói em khâm phục và ngưỡng mộ tình cảm của chúng tôi (bước chân ra từ blog - thế giới ảo để đến với nhau). Tôi cay xoè khóe mắt khi nghe em đọc thơ, tình cảm của em dành cho người ấy, tuy tôi không được chứng kiến hay lắng nghe em tâm sự nhưng tôi cảm nhận và thấu hiểu được. Nó vừa trong sáng, thánh thiện vừa mạnh mẽ lại vừa yếu đuối. Vì dù sao em đã yêu bằng cả trái tim mình, tôi ủng hộ em, cầu mong cho em được hạnh phúc dù thế nào đi nữa...
Em làm tôi thấy được 1 tình yêu đẹp, yêu thương vượt khoảng cách và yêu thương nhuốm màu đau khổ vì chưa 1 lần được chạm tay và chạm mặt với tình yêu của mình.
... Tôi không biết viết gì cả, hiểu được lòng em đang buồn, tình em đang say bồng bềnh và chòng chành... 
Em và tôi, cùng nghe bài thơ và bài hát này nhé!
Cô bé à - chúc em luôn đủ mạnh mẽ và quan trọng là chúc cho chàng trai may mắn ấy sẽ thấu hiểu, chân trọng và không làm em tôi đau khổ nữa nhé, Tôi tin ở em!   ^^
P.s: Em mới là người làm tôi ngưỡng mộ và khâm phục >:D<
Neko ^^ 87,
Bình Dương 15/09/2013

2 nhận xét:

  1. Chị đừng ngưỡng mộ em, có vẻ câu mà người ta thường nói là đúng lắm á chị "Nắm bao nhiêu, bao lâu, nhưng cứ bị xô dạt, đau quá, ắt phải buông" ý. Chẳng cần gì đến một đòn thật mạnh đâu, chỉ cần dìu dặt, dai dẳng với những ngày dài trôi qua trôi qua trong lặng lẽ chắc cũng đã đủ khiến con người ta kiệt sức chị à...
    Hạnh phúc, rồi chắc sẽ mĩm cười với ta...không phải là con đường này thì chắc cũng là một lối rẽ khác...
    Mới thấy yêu là một chuyện, có về bên nhau không lại là một chuyện nữa. Yêu thôi chưa đủ, còn cần có duyên.
    Cậu bạn em nói "Một khi đã có dấu hiệu của rạn nứt và nhạt nhòa, khoảng cách xa sẽ rất khó lòng mà nối lại" Em đã bực với cậu ấy khi nghe như vậy, nhưng bớt cố chấp đi thì...vốn cậu ấy đúng. Thôi thì em và cả người nữa, chọn cách nào thoải mái cho cả hai vì có lẽ mỗi người có cách nghĩ của riêng mình. Một người quá thận trọng còn một người lại quá hy vọng...

    Trả lờiXóa
  2. Thời gian qua hẳn cho em một vài đáp án, một vài trải nghiệm và em cũng hẳn đã có 1 vài định hướng cho riêng mình. Trước hết mong em luôn bình yên, bình yên trong chính mình :).
    Hôm nay ngồi đây cảm thấy 2 hôm gặp em mà hình như không làm cho em vui vẻ, thoải mái, lại còn chứng kiến cái tính nóng nảy xấu xa của chị mà ngại quá :">

    Trả lờiXóa