Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

Cho đến bao giờ?

Nói  mãi thì thành than nhiều, cũng tội cho ai nếu có kiên trì nghe những lời than vãn của mình. Nhưng quả thực ức chế kinh khủng, không biết nguyên nhân từ đâu hết trục trặc này đến trục trặc khác. Dù đã bao phen cố gắng quên đi cái "thất bại" trước để hi vọng, để vui vẻ và chiến đấu tiếp. Phải nói khó khăn lắm mới có được hợp đồng mà sao cứ đủ thứ các loại đeo bám. Chưa kịp mừng vì hợp đồng lại đeo 1 đống khó chịu vì lo giải quyết, cuối cùng chẳng giải quyết được gì mất công mất cán, chán gì đâu.
Rồi tưởng như niềm vui trở lại mà lại cái kiểu gì đâu ấy, cứ khách thích mua thì "bán rồi" hoặc "tăng giá" đủ kiểu... ức chế. Rồi cái nền được, chắc cú khách lấp lửng chẳng mua... chán gì đâu. Đúng là của khó người khôn, khi người ta cần mình người ta alo bất cứ giờ nào, bữa trưa, tối,mới đưa được bát cơm lên miệng thì alo cả 15 20 phút, vừa nấu cơm xong chưa kịp ăn thì khách tới đi xem đất, hay ngày nghỉ, ngày lễ đang tung tăng cũng alo... đưa họ đi xem vui vẻ nhiệt tình dù nắng gắt hay mưa rào, họ cũng gặp mình hứa hẹn cả 2 3 lần cuối cùng đi mua phắt chỗ khác... gọi lại không nghe máy, hoặc nghe thì cảm ơn em.... Đâu phải cầu toàn cho tất cả các khách hàng đâu nhưng chí ít cũng 1 2 hợp đồng cho có động lực đi. Tháng 7 âm qua rồi, tháng 8 cũng chuẩn bị qua nốt. Cứ gồng mình lên toàn nhận về thất bại, trượt hoài liên tiếp, ức chế kinh khủng, tiếc kinh khủng. Chưa bao giờ mà thời gian "gồng" mình lên để chiến đấu với khó khăn nó dài trường kỳ liên miên thế này. Mình oải quá, lắm lúc tưởng được rồi lại phát rồ phát điên lên, muốn hét lên và chửi thề? Tại sao?

Cảm giác là bị "ám", bị "hãm tài" kinh khủng ấy, sống tử tế mà sao vận hạn gì đeo đuổi hoài. Gặp mấy đứa buôn gian bán lận thì lại làm ăn phất như cờ. Chả hiểu nổi sao nữa?
Cho đến bao giờ mới chính thức qua và để quen đi cái cảm giác khó chịu và ức chế này đây?
Thực sự có ông trời không nhể? có thần linh không nhể? ôi tôi điên đến nơi rồi. Cố gắng cả tinh thần, cả làm việc, cả tâm linh mà... cứ như vậy mãi ai chịu nổi đây trời!
BUỒN CHÁN KINH KHỦNG LUÔN, BAO GIỜ NIỀM VUI MỚI TRỞ LẠI?