Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2011

Sẽ ổn mà...

Ngồi trong bàn làm việc cạnh cửa sổ thấy hơi chói mắt vì những tia nắng mùa đông hắt qua song cửa… hình như chúng muốn mình vui…
Trời đã về chiều, dường như thời gian trôi nhanh quá muốn níu giữ dù biết chẳng được… chạy ra ngoài cửa hướng về phía mặt trời giống như loài hoa mà mình vẫn thích, đón nắng…! Thấy ấm dù những làn gió thổi tung tóc rối…
Hôm nay thứ 6 lại sắp cuối tuần rồi, cuối tuần thì làm gì nhỉ? Hình như lại muốn đi chơi với ai đó à? :”> … hình như rất muốn và rất thích cảm giác ngồi sau 1 người …
Ngày mai sẽ về nhà, gặp bạn bè và đi ăn cưới những 2 đứa tuổi mèo, 1 đứa lấy vợ và 1 đứa lấy chồng… chia thời gian mà đi ăn cỗ thui…
Hôm nay HN lạnh hơn, dù không còn lất phất mưa phùn như hôm trước, mặc áo len, áo khoác, đeo găng tay, đi tất và đeo giầy thể thao… thích giầy thể thao vì nó khiến mình nhanh nhẹn và cá tính hơn… nhưng lại kết hợp với khăn mỏng  - khăn voan nhìn hơi nữ tính…hihi.
Sáng dậy quờ tay lấy điện thoại theo quán tính, bật nhạc và nghe “By my side” lại nhấm nháp cái cảm giác “Happy” từ “Yesterday” và lại hơi chạnh lòng… thôi đổi sang nghe “Breaking my heart”… ôi MLTR – 1 nhóm nhạc mà 2 người cũng thích, thôi không dám nghe nữa không sợ lại buồn…cứ nằm mãi trong chăn như 1 con mèo lười…"dậy thôi, dậy đi kẻo muộn làm, mặc ấm vào nhé!" ...Hình như… vẫn còn…
Xong xuôi lấy xe và đeo găng tay chuẩn bị đi làm, ra đường đê gió phả vào mặt, gió luồn vào tay, vào người thấy rờn rợn… lạnh! Rất lạnh… sợ… Rồi rẽ ra đường quốc lộ hòa vào dòng người hối hả …

Thứ 6 hôm nay không phải ngày 13… nhưng mà …uỳnh… đụng xe với 1 nam thanh niên trở 1 người trung tuổi… 2 xe mắc nhau đổ kềnh ra giữa đường …ui lúc đó sợ hú hồn… có mấy người đi đường xúm lại dựng xe cho… may mà không sao chỉ bị bẩn quần áo và rách mất đôi găng tay (nếu không có găng tay chắc đôi tay của mình đi tiêu rồi)… nhìn sang đối phương thấy ông trung niên nói xả xả vào mình : con gái con đứa đi đứng kiểu gì, đi đằng sau mà mắc cả vào gương người đằng trước… mặt mình tái mét không nói gì, định nói nhưng thấy họ nói ghê quá chả nói nữa… người thanh niên lái xe tay sát xuống đường nên bị xưng mu bàn tay… Bác đi đường lấy dầu gió xoa cho họ, trời lạnh … chắc đau lắm… Rồi bác ấy nói: thôi không sao là may rồi…  giờ xem giải quyết thế nào… Thái độ của người trung niên như muốn bắt đền....thôi đưa 300k hoặc 400k đây…  mấy người đi đường nói thôi… em xem có tiền đưa họ 200k cũng được… nhưng mà… mình bỏ tay vào túi lôi ví và mấy ngăn khóa ra… toàn tiền lẻ  (chưa đủ cả 50k)… Bác đi đường nói : Chết thật nó còn không có tiền rồi nhìn biển xe thấy mình biển 20 (Thái Nguyên) nói: Nó tỉnh lẻ thế này, rồi hỏi cháu đi làm hay đi học? Cháu mới đi làm… làm công nhân à? Vâng… Ui thôi giờ nó không có tiền thì làm thế nào, thôi cháu thanh niên linh động bỏ qua cho em nó còn đi làm không muộn… tay hơi đau về dán cao là được mà chú yên tâm là anh xử đẹp cho cả 2… Người thanh niên gật đầu đồng ý, tất cả lên xe đi tiếp… mình hú vía… muộn giờ rồi… Bác vừa nãy đi cạnh mình hỏi chuyện và nói: cũng không may thôi, đi đường mà cháu nhưng 2 thằng đó muốn ăn vạ đấy, bọn này … cháu mà là con trai hoặc biển 29 (30) nó không tha cho cháu đâu – thôi đi cẩn thận nhé! Bỗng ấm lòng hơn… Dạ cháu cảm ớn bác…!

Đến công ty mọi người thấy quần áo bị bẩn xúm lại hỏi và nói…thôi may rồi…!
Mở máy tính ngồi thần người 1 lúc rồi bắt tay vào việc, nghĩ lại thấy mọi thứ thật mong manh… chui vào blog đọc những lời chia sẻ và… nghe nhạc… bỗng thèm…
Lúc ăn cơm trưa mọi người đùa nhau nói hài hước – những nụ cười… vô tư, thoải mái – bỗng thấy yêu hơn… mà hình như cũng có vài người khen điệu cười của mình vô tư (hy vọng không vô duyên)…
Thôi đừng nghĩ gì nhiều nữa, thoáng lên… đơn giản đi...đừng  nặng nề quá… rồi sẽ ổn cả thôi!
Hôm nay không thèm cà phê nữa…thèm trà Thái Nguyên!
P/S: Cảm ơn bạn bè đã luôn bên tớ khi tớ... ẩm ương... tớ cảm ơn 
!
Và cho tớ xin lỗi nếu có khi tớ khó tính chót viết những lời động chạm vô ai đó nhé!
Neko ^^ 87 - 09/12/2011

0 nhận xét:

Đăng nhận xét